Không ép tôi bỏ thai được, anh ném vào mặt tôi 2 tờ 500 ngàn, bảo tôi muốn làm gì thì làm.

Dụ bỏ thai không được, anh ném tiền vào mặt tôi

Tôi thật ngu ngốc vì đã tin anh (Ảnh minh họa)

Sau khi tốt nghiệp THPT, tôi không thi đại học mà nhờ người quen xin cho làm công nhân ở TP. Bắc Ninh. Nhà tôi nghèo nên dù có đỗ đại học, tôi cũng không đủ khả năng chi trả tiền ăn học. Tôi dự định đi làm sớm, vừa có tiền giúp đỡ gia đình, vừa tích góp đến khi đủ vốn sẽ mở một hiệu may. Nhưng không ngờ vừa đi làm được 1 tháng tôi đã vướng phải lưới tình của anh. Anh là một chàng trai cao lớn, điển trai, mạnh mẽ và đầy nam tính. Tôi gặp anh trong một lần đi hát karaoke cùng bạn bè, anh là anh kết nghĩa của một người bạn trong nhóm.

Tuổi 18 vào đời, tôi ngây ngô tin mọi lời anh nói. Anh bảo, anh là dân làm thị trường, công việc rất vất vả nên không có thời gian yêu ai. Khi gặp tôi, anh thấy tôi là người thích hợp nhất và anh muốn cưới tôi làm vợ. Làm người yêu anh, tôi sẽ được anh yêu thương, chăm sóc và lo lắng. Tôi không còn phải lo về chuyện tiền bạc nữa...

Rồi anh như con thú hoang lao vào tôi, mặc cho tôi gào thét, khóc lóc. Sau lần ấy, anh nói anh sẽ chịu trách nhiệm. Tôi chỉ biết tin theo những gì anh nói và chờ đợi, hi vọng về một đám cưới hạnh phúc... Những ngày sau đó, anh vẫn ghé chỗ trọ tôi thường xuyên và lần nào anh cũng đòi hỏi chuyện ấy. Anh nói công việc của anh gặp áp lực, tôi hãy giúp anh có những giây phút thoải mái, thư thái. Tôi nghe theo anh vì thương anh.

Dụ bỏ thai không được, anh ném tiền vào mặt tôi - 1

Tôi sẽ tự sinh con, nuôi con một mình và nhất định có một ngày anh sẽ phải hối hận (Ảnh minh họa)

Khoảng 2 tháng sau, tôi phát hiện mình có bầu. Khi hay tin, anh rất lo lắng và hoảng sợ. Về nhà, anh nhắn tin cầu xin tôi phá thai, với lý do bây giờ cả hai đứa còn nghèo, không thể sinh con ra rồi để con chịu khổ. Nhưng tôi không chấp nhận. Tôi không muốn bỏ đứa con của mình. Thấy tôi cương quyết, anh quay ra giọng ép buộc. Anh nói thẳng thừng: " Em mà không giải quyết thì chúng mình chấm dứt". Tôi bị hành hạ tinh thần đến mức suy sụp không thể đi làm được, nhưng anh không để tâm đến điều đó. Anh gặp tôi ngày càng ít, mỗi lần nhắn tin chỉ đề cập đến cái thai.

Tôi biết không thể níu kéo được con người đó nên hẹn gặp lần cuối để nói chuyện. Không ngờ lần gặp này anh trở mặt, vứt ra trước mặt tôi một mớ thuốc và bắt uống. Tôi chết lặng khi biết đó là thuốc phá thai. Tôi bỗng thấy ghê tởm một con người thủ đoạn như anh ta.

Cuối cùng, không còn cách nào ép tôi bỏ cái thai, anh ta ném vào mặt tôi 2 tờ 500 ngàn đồng, bảo tôi muốn làm gì thì làm, anh ta không còn trách nhiệm nữa.

Điều khiến tôi bị sốc hơn nữa là bạn cùng làm công ty của anh nói với tôi anh đã có vợ và có con ở Bắc Giang. Tôi càng trách mình ngu dại bao nhiêu thì tôi càng thương đứa con trong bụng bấy nhiêu. Nó có tội tình gì mà anh nỡ năm lần bảy lượt đòi giết nó.

Khi viết những điều này tôi chẳng còn mong 2 từ trách nhiệm từ gã đàn ông khốn nạn như anh. Nhưng tôi muốn bạn bè và những người thân của anh biết được bản chất thực sự con người của anh là thế nào. Còn một điều nữa tôi muốn nói rằng, 2 tờ 500 ngàn đồng đó có chết đói mẹ con tôi cũng không động tới. Tôi sẽ tự sinh con, nuôi con một mình và nhất định có một ngày anh sẽ phải hối hận.

0 nhận xét:

Đăng nhận xét